Thứ Hai, 9 tháng 1, 2012

Đánh thức Châu Nham

Núi Đá Dựng còn có tên là Châu Nham (tên cổ là Bạch Tháp)du lich campuchia thuộc hệ thống núi đá vôi vùng Hà Tiên, nằm trong địa phận xã Mỹ Đức, cách trung tâm thị xã Hà Tiên 4km. 

< Trên Núi Đá Dựng nhìn xuống.

Nhìn từ hướng quốc lộ 80, núi có hình thang mà mặt tây bắc chỉ cách biên giới VN - Campuchia vài chục mét. Chính vì thế khi khảo sát thực địa ngọn núi, chúng tôi vẫn phải xin phép công an biên phòng và được dặn dò không đi ngoài phạm vi núi Đá Dựng kẻo sẽ lạc qua địa phận nước bạn.

Sách Gia Định thành thông chí của Trịnh Hoài Đức (viết năm Canh Thìn 1820) có đoạn tả: “Núi Bạch Tháp ở phía bắc núi Vân Sơn (Thạch Động) 5 dặm, sông núi quanh co, cỏ cây rậm rạp, hòa thượng Hoàng Long Đại vân du, cắm gậy ở đây.

< Đường lên núi Đá Dựng.

Năm Đinh Tỵ (1737), Túc Tông Hiếu Minh Hoàng đế thứ 13, hòa thượng tịch, đồ đệ xây tháp bảy cấp để cất xá lợi. Hằng năm cứ các ngày Tam nguyên và Phật đản thì chim hạc đến múa, vượn xanh dâng quả, lưu luyến bồi hồi, hình như du lich ha long có ý tham thiền nghe kệ, có thể gọi là cảnh chùa tiêu sải”.

Núi Đá Dựng có đến 11 hang động. Chuyện dân gian xưa kể rằng khi chân núi còn tiếp giáp với biển cạn, chen chúc bao quanh những hang động hình thành từ chân sóng là những cánh rừng tràm, lau sậy rậm rạp đã trở thành sân chim cho các loài chim phương nam tìm về làm tổ, sinh sôi.

Đô đốc Hà Tiên Mạc Thiên Tích và các thi nhân tao đàn Chiêu Anh Các từng ví khung cảnh đàn cò trắng lao xao bay về đậu trên núi là một trong mười cảnh đẹp xứ Hà Tiên (Hà Tiên thập cảnh).

Đường lên hanh Thạch Sanh Lướt qua những hang dưới chân núi, chúng tôi dừng chân tại hang số 4 hay còn gọi hang Quân Y, nơi lưu dấu nhiều di tích tôn giáo từ thuở khai sơn. Cảnh vật lung linh ẩn hiện dưới làn sương mờ ảo trông u tịch, thâm nghiêm. Đây đó còn ngổn ngang nhiều khối thạch nhũ vỡ vụn do bị bom đạn trong thời kỳ các chiến sĩ cách mạng chọn hang làm căn cứ chống Mỹ. Cuối hang, vài công nhân đang chuẩn bị mở khuôn đúc tượng phật Di Đà trên nền ngôi chùa cổ năm xưa có tên Kỳ Sơn tự. Những năm chiến tranh cảnh chùa hoang phế nay đang được tôn tạo.

< Trong hang núi Đá Dựng.

Núi Châu Nham không cao, chỉ khoảng 100m nhưng hiểm trở bởi vách núi thẳng đứng, lởm chởm với những hang động cheo leo, ngóc ngách. Trước đây người khỏe mạnh dẻo dai leo trèo suốt buổi cũng chỉ đến được vài hang du lich phu quoc ở quãng giữa thì nay đã có đường bằng đá hộc dài 798m lên núi, vừa an toàn lại mất ít thời gian.

Tuy được qui hoạch 11 hang, được đánh số thứ tự và sơn trên cửa hang để khách phương xa dễ phân biệt, song người dân Hà Tiên vẫn nằm lòng những cái tên:

hang Biệt Động, hang Quân Y, hang Thạch Sanh, hang Thầy, hang Nam Vang, hang Thập Điện, điện Hoàng Gia, điện Bồng Lai... Mỗi cái tên gợi nhớ một sự kiện lịch sử hay người có công khai phá.

Qua khỏi hang số 9 hơn chục mét, đường bị tắc do công nhân đang phá núi xây bậc trên đoạn dốc sâu thăm thẳm. May mà chúng tôi được nhóm thợ giúp đỡ để tham quan hai hang cuối cùng. Tọa lạc trên đỉnh núi, hang Thạch Sanh còn khá nguyên vẹn và là hang đẹp nhất trong quần thể các hang núi Châu Nham. Có lẽ do đường đi trắc trở nên chưa có sự xâm phạm nào đáng kể của con người. Hầu hết những khối thạch nhũ trong hang tạo hình từ năm phiến dây đàn theo truyền thuyết Thạch Sanh; ở đây có giếng Tiên là nơi tiên nữ thường giáng trần tắm mát, có hang Trống Ngực nơi mà ai chui qua, lấy tay vỗ nhẹ vào ngực sẽ nghe vang lên âm thanh tựa tiếng trống, hang Rồng với gò đá nhấp nhô có vảy như thân con rồng.

Chúng tôi dành thời gian đứng trên phiến đá khổng lồ trước cửa hang tựa một đài vọng cảnh ngắm nhìn về phía đồng bằng. Trải dài trong tầm mắt là rừng cây da du lich nha trang cổ thụ với tán lá sum sê, những cánh đồng lúa xanh mơn mởn, những căn nhà sàn lúp xúp bên nước bạn. Tất cả gợi lên trong lòng chúng tôi thật nhiều cảm xúc...

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2012

Mỹ Sơn, từ góc nhìn chính diện

Thay vì khám phá thánh địa Mỹ Sơn từ phía sau lưng khu đền tháp theo lỗi mòn cũ mà BQL khu di tích này khai thác từ năm 1999 (thời điểm được công nhận Di sản văn hoá thế giới) đến nay, bắt đầu từ 28.12.2011, du khách đến với Mỹ Sơn sẽ được chiêm nghiệm, thưởng lãm khu di tích độc đáo này từ góc nhìn chính diện (mặt tiền) của những cụm tháp.
Cũng từ thời điểm này, BQL khu di tích đang thay đổi phương thức khai thác, bảo vệ theo hướng bền vững, trả lại không gian yên tĩnh vốn có cho thung lũng Mỹ Sơn…

"Làm sạch" Mỹ Sơn

Sáng 28.12.2011, UBND huyện Duy Xuyên, Quảng Nam,du lich campuchia Ban Quản lý di tích và du lịch Mỹ Sơn chính thức đưa hệ thống xe điện, phục vụ khách tham quan.

Theo đó, đưa vào sử dụng 5 xe điện phục vụ trung chuyển khách cùng hệ thống nhà chờ, trạm điều hành... Kinh phí triển khai hệ thống xe điện này là 1,2 tỉ đồng, được đầu tư từ nguồn quỹ tích luỹ của Ban Quản lý và vốn vay ngân hàng. Theo Trưởng ban Quản lý khu di tích Mỹ Sơn - ông Nguyễn Công Hường, dự kiến năm 2012,du lich ha long Ban Quản lý tiếp tục đầu tư thêm 5 xe điện từ 12-14 chỗ, tiến đến cấm toàn bộ xe động cơ xăng dầu vào thung lũng Mỹ Sơn.

Với lượng khách 70-100 người mỗi ngày những năm 1999-2000, nay đã tăng lên trên 1.000 người mỗi ngày đến Mỹ Sơn, nếu không sớm có biện pháp hạn chế xe cơ giới vào sát chân tháp sẽ dẫn đến nguy cơ cao cho di sản. Đây là điều mong đợt từ lâu của Mỹ Sơn, bởi lẽ, nếu trang bị đầy đủ hệ thống xe trung chuyển thân thiện như xe điện này sẽ góp phần quan trọng trong việc bảo vệ di tích vốn đã quá xuống cấp.

Cùng ngày, Ban Quản lý di tích và du lịch Mỹ Sơn, Sở VH-TT-DL Quảng Nam đã trao giải thưởng cho cuộc thi thiết kế logo riêng cho Mỹ Sơn và chính thức chọn mẫu thiết kế logo của tác giả Lê Quang Lợi - một hoạ sĩ tỉnh Bình Dương sáng tác để làm logo riêng. Như vậy, sau 10 năm kể từ khi được UNESCO công nhận là di sản Văn hoá thế giới, Mỹ Sơn lần đầu tiên có logo riêng.

Logo có hai màu vàng nâu, lấy cảm hứng chủ đạo từ màu gạch Chăm rêu phong, hình tượng thần Siva cách điệu vốn làm nên điểm đặc sắc nhất trong văn hoá Chăm. Logo này cũng sử dụng hình ảnh cách điệu chữ cái M trong tên di sản Mỹ Sơn và chữ W trong cụm từ tiếng Anh World heritage (di sản thế giới). Trước đó, với sự trợ giúp của Văn phòng UNESCO tại Hà Nội, Ban Quản lý di tích du lịch Mỹ Sơn đã phát động cuộc thi sáng tác logo cho khu di sản thế giới từ tháng 7-11.2011.

Trải nghiệm mới

Cũng từ dịp này, Ban Quản lý khu di tích Mỹ Sơn đã hoàn chỉnh, đưa vào sử dụng hệ thống bảng biển báo, hướng dẫn, du lich trung quoc thuyết minh mới. Lối khám phá, tham quan khu đền tháp Mỹ Sơn sẽ đi theo hướng ngược lại với đường đi xưa nay. Nghĩa là du khách sẽ được chiêm ngưỡng Mỹ Sơn bắt đầu từ "mặt tiền" của các đền tháp (thay vì tiếp cận từ lưng tháp) như trước.

Điều đáng nói hơn, với cung đường gần 2km, xuyên giữ khu rừng trồng ngút xanh, uốn lượn qua những triền đồi, qua những con suốt trong vắt... chắc chắn sẽ mang lại cảm giá trải nghiệm mới, đầy thích thú cho du khách. Lối đi vòng qua các di tích về đến nhóm tháp đẹp nhất Mỹ Sơn không chỉ giúp du khách có một trải nghiệm mới, một cái nhìn tổng quan hơn về Mỹ Sơn, có thời gian suy ngẫm về những gì đã thấy, đã nghe".

Ông Nguyễn Công Hường rất phấn khởi khi khu Thánh địa có được logo - điểm nhận biết riêng có, độc đáo của di sản vốn nổi tiếng trong và ngoài nước. Tuy nhiên, theo ông, điều mà người làm công tác bảo tồn, phát huy giá trị di tích ở Mỹ Sơn tâm đắc hơn đó là sự hoàn thiện chất lượng phục vụ du lịch, khám phá, nghiên cứu. Hơn 50 hướng dẫn viên, thuyết minh về khu di tích vừa được tập huấn kỹ về kiến thức,du lich nha trang nghiệp vụ cũng như thái độ phục vụ.

Mỹ Sơn không còn tiếng ồn, khói bụi xe cơ giới, không gian được mở ra nhờ lối đi, tiếp cận mới, hoà với môi trường sinh thái tự nhiên đã tạo sự hấp dẫn mới đối với khu di tích cũ này.

Thứ Ba, 3 tháng 1, 2012

Đặc sắc ẩm thực Mường Bi (Hòa Bình)

Người dân tộc Mường từ xa xưa đã biết cách sống chung với thiên nhiên. Họ phát hiện nhiều nguồn thức ăn có sẵn trong tự nhiên và tìm cách chế biến hợp khẩu vị, bổ dưỡng, nhiều món còn có tác dụng chữa và ngăn chặn bệnh tật. Cao hơn nữa, họ đã dần hình thành tập quán, phong tục ăn uống mang đậm bản sắc của mình.

Văn hóa rượu cần (tiếng Mường gọi là Rão Tỏng) là loại rượu không thể thiếu trong mỗi gia đình người Mường khi tiếp khách, vui chơi, uống trong đám cưới,du lich campuchia mừng nhà mới, thờ cúng, lễ tạ…

Loại rượu này làm từ gạo nếp ủ với men, mà thứ men này làm từ nhiều loại cây, củ, lá tự nhiên như cây mun giã nhỏ, củ riềng, củ gừng, một ít ớt, với lá ổi trộn lẫn. Chính những hỗn hợp tự nhiên này đã làm nên vị thơm ngon của rượu cần; mun, gừng, riềng, ớt là để tạo nồng độ, lá ổi để tạo mùi thơm và chống đau bụng do đổ nước lã hoặc nước đun sôi để nguội vào vò rượu.

Mường Bi - vùng đất cổ của Hòa Bình, nay là huyện Tân Lạc có 23 xã, 1 thị trấn; trong đó, mỗi xã có những món ăn riêng, lạ mang đậm bản sắc của mình. Xã Gia Mô nổi tiếng với món rau trộn thập cẩm; thành phần gồm 8 loại lá cây tự nhiên trộn lẫn như: đu đủ,du lich phu quoc rau phứa, rau thơm, hoa chuối, củ cải, rau đốm, rau bả, rau má. Món ăn này giúp người ăn tiêu hóa tốt, không đầy bụng, ợ chua.

Ngoài ra còn có món cá rô hấp lá lồm, cá trắm ướp măng với hạt dổi, cơm trộn lá lồng màu hồng giúp bổ máu, nhất là những trường hợp sau hậu phẫu, bà mẹ sau khi sinh.

Tiếp đến là đặc sản con Ron nấu chuối, là loại động vật rất khó kiếm trên rừng, hình giống con nhím con nhưng lông ngắn. Xã Ngọc Mỹ đặc trưng với món rêu đá bọc lá chuối hấp, một loại rêu mọc dưới lòng suối nước sạch liên tục chảy qua, người ăn vào sẽ khỏe ra, và còn có tác dụng điều hòa thân nhiệt.

Xã Mỹ Hòa có món Phu mọc hấp, loại động vật giống con nòng nọc bắt trên rừng đem hấp với trứng gà. Cách làm là cho con Phu vào bát rồi đập trứng đánh đều lên, cho vào hấp, khi nóng con Phu ngoi (mọc) lên tạo thành những chấm đen trên nền vàng của trứng. Đây là món ăn cống nạp vua chúa thời phong kiến ngày xưa được các thế hệ cha ông trong làng truyền lại, món ăn này rất hấp dẫn và bổ dưỡng.

Còn rất nhiều món ăn ngon và lạ miệng khác như chuột đồng nướng; nòng nọc đồ lá khoai; nhộng ong rừng rang nước măng chua; kiến nấu lá lốt; thịt dơi nấu chuối…

Trong ẩm thực của người Mường vẫn giữ được bản sắc văn hóa ăn kiêng; đối với người sinh nở, tránh những món có chất “tanh” như cá, thịt trâu,du lich ha long bò, ếch, nhái, vịt… Trẻ con không ăn mề gà vì người Mường cho rằng, ăn vào sẽ tối dạ, học dốt; không ăn phao câu gà, vịt (tiếng Mường gọi là Côi ca, côi wit); kiêng ăn thóc nổ bỏng vì làm thế vía lúa sẽ bị cháy và vụ lúa sau sẽ mất mùa, kiêng quét nhà trong lúc người khác còn đang ăn...

Chính những món ăn dân dã, đơn giản và những phong tục nơi đây đã tạo nên một vùng đất Hòa Bình mang đậm bản sắc Mường, tạo sự gần gũi, quan tâm tới nhau hơn trong sinh hoạt đời thường, giúp người ta biết bảo vệ rừng, bảo vệ thiên nhiên.

Hầu hết các món ăn Mường không được chế biến cầu kỳ, có một số món ăn độc đáo, gia vị được sử dụng khá phong phú như các loại cỏ có dầu thơm trên rừng (hạt dổi, quả tiêu rừng, lá nồm...). Khẩu vị phổ biến của người Mường là thích ăn chua và đắng, không thích dùng vị ngọt để xào, nấu.

Bản sắc văn hóa ẩm thực và phong tục của người Mường cần phải được bảo tồn du lich nha trang, gìn giữ và phát triển bởi đây là cả một kho tàng quý giá mà cha ông ta đã đúc kết để lại.

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

hững món ngon Hà Nội có nguy cơ thất truyền

Có những món ngon một thời vang bóng của người Hà Nội xưa giờ vô cùng hiếm gặp. Thanh Niên giới thiệu những nơi vẫn còn bán món ăn cổ truyền “nguyên bản” của Hà Nội.

Đưa tay hơ trên bếp than sắp tàn, chị Dung tự nhủ đúng tầm rồi. Nồi cái bỗng(*) rượu chưng được nhấc lên. Đấy chính là bí quyết cốt tử của món cuốn diếp nổi tiếng khắp Hà Nội.

Cuốn diếp trông đẹp và có vẻ dễ làm. Lọn bún trắng nhỏ, miếng thịt xíu trắng hồng viền đỏ, con tôm rang đỏ rực,du lich campuchia tất cả cuộn vào nhau, buộc ngang lưng bằng lá hành trần xanh sẫm. Không có nguyên liệu nào khó tìm, nhưng khi kết hợp với nhau, mỗi cuốn diếp đều tươi nõn như lộc non ngày tết. Bát nước chấm chua ngọt điểm mấy miếng dưa góp đu đủ cà rốt gọn gàng bên cạnh hứa hẹn một bữa quà ngon dịu. Nhưng điều bí mật của cuốn diếp lại nằm tận sâu thẳm bên trong.

“Tôi vẫn hồi hộp mỗi khi cắn miếng cuốn diếp. Qua độ mềm của bún, vị giòn của rau, vị thơm ngọt của thịt xíu và độ đậm của tôm rang là vị thơm của giấm bỗng chưng. Nó mới là linh hồn của cuốn diếp”, bà Ngọc Liên - nhà nghiên cứu văn hóa dân gian - cho biết. Theo bà, giờ muốn thưởng thức món cuốn diếp có hồn nhất Hà Nội chỉ có cách tới quán của bà Dung ở phố Trần Xuân Soạn mà thôi.

“Khó nhất của cuốn diếp là giấm bỗng chưng. Phải chọn cái bỗng nếp vừa vớt từ nồi nấu rượu ra. Hạt nếp lúc ấy vẫn còn mọng và ngậm rượu, lại trắng. Dính phải tí bỗng gạo tẻ là hạt bỗng thâm, đen, xạm ngay”, chị Dung tiết lộ.

Cuốn những cuốn diếp đầu tiên giúp mẹ từ cách đây 50 năm, “công phu” của chị Dung đã đạt đến độ chỉ nhìn qua là biết ngay đâu là bỗng nếp, đâu là bỗng tẻ. Cũng chỉ lướt tay nhẹ qua mặt bỗng để xem độ dính là chị có thể cảm thấy bỗng có bị chắt nước cốt, du lich thai lan pha thêm nước đường hay rượu không.

“Nhưng công phu nhất vẫn là khâu chưng bỗng” - chị Dung nói - “Bỗng phải được chưng với đường khoảng ba giờ đồng hồ. Chỉ cần làm dối một chút là hạt bỗng rời rông rổng. Bỗng chưng đạt yêu cầu phải dẻo kết vào nhau mà vẫn nguyên hạt. Muốn thế, lửa phải rất bé, bé đến mức có muốn tiện cũng không thể dùng bếp gas được. Tôi cũng phải canh khi bếp than sắp tàn mới đặt bỗng lên chưng. Chính vì vậy, một mẻ bỗng chưng không phải một lần, một ngày là xong”.

Chị hé chiếc âu đựng bỗng chưng. Một mùi thơm dịu tỏa ra dày ấm. Chọn một tàu rau xà lách, chị cẩn thận cuốn gọn bỗng vào trong, sau đó mới là bún, tôm, thịt. Cuối cùng dùng lá hành đã trần quấn “ngang eo” chiếc cuốn diếp. Như thế, mùi thơm dịu của giấm bỗng chưng được giữ nguyên cho tới lúc có người cắn qua làn lá rau mỏng.

Nếu như chưng bỗng thật lâu thì những việc khác chuẩn bị cho buổi hàng bán cuốn của chị Dung lại phải thật mau để các nguyên liệu giữ được sự tươi mới, mặt ẩm không se. Thịt xíu được hấp vừa độ để thăn giữ được vị thơm, mềm, ngọt. Tôm rang thật giòn, vỏ mỏng tang nhìn thấy cả trứng. Rau rửa sạch. Đều như vắt chanh, cứ mười hai giờ trưa, chị và ba người giúp việc bắt đầu làm cuốn diếp và bảy loại cuốn khác của cửa hàng. Ba giờ, họ sắp xong mọi việc và chở ra Trần Xuân Soạn. Chị ngồi bán hàng ngay tại cổng ngõ - nơi cụ Mùi mẹ chị từng bán cuốn diếp suốt những năm tuổi trẻ để nuôi cả đàn con qua thời bao cấp.

Ngày đó, cụ Mùi bán hàng mà đôi lúc cũng ngại vì mang tiếng là tiểu thương. Ngại đến nỗi, đã có lúc cụ đi theo nhà nước mà bán bánh mì pa tê. Nhưng sau đó, tới lúc về hưu mà con cái vẫn chưa lớn hết, cụ thấy thà vất vả bán hàng, thà mang tiếng còn hơn để máu mủ của mình đói kém. Trời cũng không phụ lòng người đàn bà kẻ Mơ chịu khó. Cả Hà Nội nức tiếng cuốn diếp của bà Mùi. Cũng có người bắt chước làm, tôm to hơn,du lich phu quoc thịt nhiều hơn nhưng ngón nghề giấm bỗng chưng và nước chấm thì không qua nổi tay cụ.

“Mẹ tôi bán hàng tới năm 70 tuổi, rồi gọi tôi đến bảo, có cho cả triệu cũng không bằng bán hàng tiếp cho mẹ. Công bao năm dựng lên tiếng lành”, chị Dung kể. Thế là chị nghỉ việc, tiếp quản cửa hàng, cũng vì tiếc cái tiếng lành. Từ đó tới nay đã ngót 15 năm. Mua may, bán đắt, chị lại càng hiểu hơn ý nghĩa của tiếng lành từ đời mẹ để lại.

“Cách đây chục năm, có người dỗ tôi vào bán hàng ở một khu kinh doanh dịch vụ trên hồ Tây. Một quầy hàng ở đó lúc ấy thuê một trăm hai mươi nghìn một tháng, người ta cho tôi cả diện tích bằng hai quầy mà không lấy đồng nào, chỉ… xin cái bí quyết làm cuốn. Tôi cười bảo thôi”, chị Dung kể lại.

Sau đó vài năm, lại có một nhà hàng lớn rủ chị vào bán hàng trong khuôn viên của mình. Tiền họ thu và cuối tháng trả một lần. Chị lại cười, bảo bán ở cổng nhà luôn tay, không có thời gian để thu tiền thì tội gì mà phải chịu cảnh lấy tiền sau. Chị đã quá yêu, quá thấm sức mạnh “bí quyết gia truyền” mà cụ thân sinh truyền lại.

“Cụ còn truyền nhiều khách chung thân nữa. Họ ăn từ ngày mẹ tôi còn bán hàng, giờ đến tôi. Nhiều người trước ở quanh đây, nay đã chuyển đi chỗ khác vẫn tiếp tục đặt hàng. Tôi làm đến bảy loại món cuốn bán đắt hàng đều nhờ cái ngon của nước chấm, nhưng khách quen lâu năm ai cũng không quên gọi cuốn diếp tôm thịt”, chị nói.

“Còn chuyện nối nghiệp sau này ư?”, chị Dung nói giọng chứa chan hy vọng. “Tôi mong là cứ bán được như cụ nhà tôi ngày xưa du lich nha trang, tới tuổi 70. Tôi một bề con trai, nên cũng tính truyền nghề cho con dâu. Cũng mong là các cháu giữ lấy nghề gia truyền. Nhiều người đến đây ăn lâu năm cũng là vì món ngon từ các cụ Hà Nội xưa để lại”.

(*) Bỗng: Bã rượu hoặc rau có ủ chua. Giấm bỗng: làm bằng bã của rượu nếp.

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2012

Đường Tây Bắc mùa này đẹp lắm

Tháng hai, xuân rạng rỡ. Tây Bắc lại như một lời mời gọi hấp dẫn lôi cuốn người lữ khách. Lễ hội, núi rừng, hoa cỏ và tấm chân tình mộc mạc người miền núi là những lý do để bước chân du xuân đặt lên mọi nẻo đường. Tháng hai, xuân rạng rỡ.

Tây Bắc lại như một lời mời gọi hấp dẫn lôi cuốn người lữ khách. Lễ hội, núi rừng, du lich campuchia hoa cỏ và tấm chân tình mộc mạc người miền núi là những lý do để bước chân du xuân đặt lên mọi nẻo đường. Dọc theo đường biên giới từ phía Tây theo vòng cung hướng Bắc, bất cứ một điểm đến nào, một cái tên lạ lẫm nào cũng mang đến cho dân du xuân bất ngờ và thú vị.

Nếu như cao nguyên Mộc Châu cuốn hút du khách gần xa bởi vẻ đẹp mượt mà của những cánh đồng cỏ xanh ngút ngàn miên man dọc theo chân núi, những vườn đào, vườn mận rạng rỡ khoe sắc giữa bản làng người H'Mông thanh bình và mộc mạc...



... thì dọc theo bờ sông Mã đi lên Điện Biên Đông, ta sẽ gặp những bản làng của người Thái đang say sưa múa hát đón xuân về dưới gốc cây gạo đầu làng.
Những người con gái Thái tóc vấn cao, cổ trắng ngần, váy nhung đen óng ánh, đôi bàn tay xoay vòng mê mải sẽ khiến bất kỳ người lãng khách nào cũng phải ngẩn lòng.

Ẩm thực ngày xuân ở hội Say Sán (Simacai, Lào Cai):

Rời Điện Biên theo con đường dọc bờ sông Nậm Na, qua bao lễ hội của những người H'Mông Hoa, H'Mông Xanh, qua thị trấn Sa pa bồng bềnh sương mùa tết, để đến được với mảnh đất Simacai nhọc nhằn cách trở, ta lại được chìm đắm vào khúc giao duyên dưới gốc cây nêu của đồng bào Sín Chéng, bị hớp hồn bởi những chiếc váy H'Mông Si bồng bềnh trên đường đi vui hội Say Sán mỗi dịp xuân về,du lich ha long háo hức khám phá ẩm thực mùa tết của đồng bào dân tộc với phở chua, thắng cố, mèn mén (bắp xay), bánh bắp, bánh gạo...

Hát giao duyên dưới gốc cây nêu ở Sín Chéng (Simacai, Lào Cai):

Rồi qua sông Chảy ngược lên đỉnh Pha Long để vui hội Gầu Tào với người H'Mông ở Mường Khương, nơi những ngọn đồi sa mộc vươn mình kiêu hãnh. Cung đường Lùng Khấu Nhin đi Cao Sơn ngợp gió giữa trập trùng sa mộc, đâu đó có những chàng trai cô gái người H'Mông đang say mê giao duyên, những nụ cười toả nắng của du khách và dân bản địa, những chiếc váy H'Mông thấp thoáng dưới vòm cây.

Người Thái say mê với điệu múa đón xuân (Sông Mã - Điện Biên):

Và đi về phía tận cùng của địa đầu cực Bắc, ta choáng ngợp trước giang sơn hùng vỹ, một Mã Pì Lèng lạnh lùng trở nên ấm áp đến lạ thường trong sắc màu của váy áo lấp lánh. Hàng trăm trẻ em H'Mông ùa ra trên con đường Hạnh phúc nối Đồng Văn và Mèo Vạc (Hà Giang) làm cao nguyên đá tai mèo trở nên hân hoan và sáng bừng giữa mùa giá rét. Trẻ em đi du xuân thành từng tốp nhỏ, hồn nhiên nô đùa và chạy nhảy, đánh cầu và tán gái. Những sắc màu Mèo Vạc toả sáng trên cao nguyên đá khiến bước chân người lữ khách không muốn rời đi. Có phải hạnh phúc chỉ là những khoảnh khắc du xuân như thế này không?

Hướng dẫn:

Phương tiện di chuyển: Ôtô riêng hoặc xe máy, hoặc kết hợp ôtô và xe máy. Các điểm đến ở Mộc Châu (Sơn La), Sông Mã (Điện Biên), Sa Pa, Mường Khương, Pha Long, Simacai (Lào Cai) hay Đồng Văn, Mèo Vạc (Hà Giang) đều nằm cách xa Hà Nội từ 200 - 500km. Có thể gửi xe máy lên ôtô chạy đêm để tiết kiệm thời gian chạy xe.

Du khách chụp hình với các cô gái H'Mông Khương:

Nếu đi về phía Lào Cai có thể di chuyển bằng tàu hoả ban tối,du lich phu quoc gửi xe máy đi cùng hoặc lên Lào Cai thuê xe máy để khám phá các địa điểm lân cận. Chi phí thuê xe khoảng 200.000 - 250.000 đồng/ngày. Ở Hà Giang cũng có thể thuê xe máy với chi phí tương đương. Xe khách đi về Tây Bắc chất lượng rất tốt, thường xuất phát buổi đêm ở Mỹ Đình và tới điểm đến vào buổi sáng, rất thuận lợi.

Niềm vui gặp gỡ trên đỉnh Pha Long:

Hành trang: Ngoài những đồ dùng căn bản cho chuyến đi, trong hành trang của bạn không nên thiếu:

- Máy ảnh để ghi lại những ấn tượng và kỷ niệm của chuyến đi. Một chiếc điện thoại hiện đại có kết nối 3G là phương tiện hữu hiệu để chia sẻ hình ảnh về chuyến đi lên mạng internet với bạn bè ngay trong hành trình. Điều này sẽ tạo ra những cảm xúc vô cùng thú vị. 3G của Mobi hay Viettel đều bắt sóng tốt nhưng độ phủ sóng của 3G Viettel rộng hơn và nét hơn trên vùng núi cao.

- Âm nhạc qua một chiếc loa chuyên dụng dành cho dân đi: bạn có thể chìm đắm trong âm nhạc ở lưng chừng đèo, dưới một vườn đào, vườn mận hay giữa phiên chợ tết của đồng bào dân tộc. Một trải nghiệm ấn tượng.

Các em bé nhảy dây ở Cao Sơn (Mường Khương, Lào Cai):

- Những chiếc khăn màu rực rỡ: khi lên Tây Bắc, thời tiết thường khá rét, những chiếc khăn vừa có tác dụng giữ ấm bạn khi lên Tây Bắc du lich nha trang, vừa "làm đẹp" cho các chàng trai, cô gái trong hành trình khám phá mùa xuân.

- Du xuân với những chiếc phong bao lì xì xinh xinh và những chiếc kẹo làm quà cho trẻ con miền biên giới sẽ giúp bạn thêm gần gũi và gắn bó tình cảm hơn với những bản làng ta qua.